Coffe Sáng

Sunday 23 July 2017

Sáng lạnh cafe

"Biết đâu không còn ngày mai, cứ tận hưởng giây phút ngày đi"

Tự tạo một sự chờ đợi cũng là cách khiến cuộc sống dừng lại. Dừng lại những giấc ngủ triền miên, dừng lại những công việc dang dở. Chờ đợi để ngồi ngắm nhìn dòng người mọi người dưới ô kính mờ.
Sáng sớm lang thang, đi kiếm một quá cafe, quá sớm để có một cốc cafe ngoài phố lúc này, 
Kiếm một nơi không quen thuộc, dong duổi cũng chui vào "cafe Trịnh" ,Tôn Thất Tùng

Sáng sớm khắp mọi nơi, từ bác trông xe ngáp ngủ, từ cô bé
phục vụ mắt còn sưng húp
- E ơi một nâu nóng.
Sau vài lần "đen nóng" mình nhận ra mình muốn nhấm nháp cái vị cafe quyện sữa hơn là cảm nhận cái hồn cafe qua cái đắng :), có lẽ mình thích mọi thứ dễ dàng.
Một bàn gỗ, một ô cửa sổ, một bản nhạc Trịnh, luôn tự tìm một điều gì đó hoài cổ để bình yên, Cần những khoảng lặng như vậy. Cần những khoảng cô đơn để thấy những điều đang có quan trọng.
-Em ơi pass wifi là gì em?
-Dạ : em không biết.
Ờ " emkhongbiet"- không được em ơi.
-Ý em không phải là em không biết
Sống giữa thời đại biến động này nhìn mọi thứ phức tạp hơn những gì nó có-không phải cái gì cũng như "câu chuyện cười được kể lại nhiều lần".
Cốc cafe nóng và sáng lạnh, cho một chút thói quen viết blog hiện hữu.
Thả mình vào không gian ấm áp.

Subscribe your email address now to get the latest articles from us

No comments:

Post a Comment

 
Copyright © 2015. INFORMATION FROM THE WORD.
Design by Herdiansyah Hamzah. Published by Themes Paper. Powered by Blogger.
Creative Commons License